Tần Chỉ Ái ngồi ngay ngắn ở ghế trên, không dám lộn xộn, sợ không nghĩ đến là, vẻ nguỵ trang trên người liền biến mất.
Cô chậm chạp khẽ gật gật đầu với Cố Dư Sinh, mở miệng nói, bình tĩnh hơn so với trong tưởng tượng cô: “Có thể.”
Cố Dư Sinh châm thuốc, rít một hơi, trong lòng cảm xúc cũng đã rõ ràng dịu đi rất nhiều, mở miệng nói, cũng bình tĩnh lại: “Đêm đó, tôi còn nói với cô ấy, chúng ta sinh một đứa bé đi, cô ấy đã đồng ý với tôi.”
”Sau khi hát xong khúc đó, còn chủ động hôn tôi.”
”Trên đường lái xe chở cô ấy về nhà, tôi cảm thấy được tâm tình của cô ấy có chút không tốt, mới chở cô ấy đến ven đường cửa tạp hoá hai mươi bốn giờ, chơi một trò chơi.”
”Trò chơi đó, chính là viết những lời trong lòng lên giấy nhân dân tệ, sau đó chôn ngoài đó, nhìn xem có thể có một ngày, được chuyển đến trong tay đối phương hay không......”
Nói tới đây, Cố Dư Sinh lại rít mạnh một hơi thuốc.
Chuyện cũ hắn và cô trải qua, lúc này được nhắc đến, khó chịu không chỉ là một mình hắn, mà còn có cô.
Tần Chỉ Ái cảm giác rõ cảm xúc nơi đáy lòng mình như sụp đổ, cô không biết mình còn có thể ngụy trang bao lâu, nắm lại một tay dưới bàn thành quyền, dùng sức siết chặt lòng bàn tay, tạo ra cảm giác đau đớn muốn ép mình thanh tỉnh, phải ngụy trang.
Cô nhìn lại ánh mắt Cố Dư Sinh, trong suốt sạch sẽ, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019440/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.