🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hứa Ôn Noãn nói hôm nay là ngay công ty của Ngô Hạo chính thức đi vào hoạt động, lại vừa mới ký một hợp đồng lớn nên muốn cùng nhau đi ănmừng, muốn cô tới tham gia.

Hứa Ôn Noãn và Ngô Hạo có thể đạt được thành tựu như vậy, cô là bạn thân của Hứa Ôn Noãn nên cũng mừng cho hai người họ, không hề nghĩ ngợi liền đồng ý, sau đó đứng cạnh trạm chờ xebuýt, chờ Hứa Ôn Noãn gửi tin nhắn địa điểm cụ thể rồi mới quay người đi về phía trạm tàu điện ngầm.

......

Cố Dư Sinh cho rằng Tần Chỉ Ái sẽ cùng đi ăn cơm tối nhưng không ngờ sau khi bị các lãnhđạo quay một vòng đã không thấy tăm hơi của cô bé ấy đâu.

Có khánhiều hiệu trưởng lãnh đạo ở Tây Đại đều tập trung ở đây, hắn thật sựkhông dám từ chối, nhưng cũng không thể vừa mới vào tiệc liền bỏ đi, chỉ có thể chờ tùy cơ ứng biến mà xã giao với họ.

Cố Dư Sinh miễncưỡng ở được một giờ, thật sự cảm thấy nhàm chán, liếc Tiểu Vương mộtcái, Tiểu Vương liền thức thời mở miệng: “Cố tổng, ngài có hẹn với Lương tổng lúc tám giờ rưỡi, bây giờ chúng ta nên đi rồi.”

Nghe TiểuVương nói như vậy, Cố Dư Sinh tỏ vẻ tiếc nuối khách sáo chào tạm biệtcác vị lãnh đạo sau đó đi theo Tiểu Vương lên xe.

Về xe xong, CốDư Sinh móc ra điện thoại đã bị hắn đặt ở chế độ yên lặng hồi lâu, có 34 cuộc gọi nhỡ, có số từ nhà riêng, cũng có số ở nhà cũ của ông nội, cũng có số của Lương Đậu Khấu.

Hắn còn chưa xem xong, Tiểu Vương đãhỏi hắn: “Thiếu gia, vừa rồi Cố lão gia gọi điện thoại cho tôi, nói hômnay anh về Bắc Kinh nên nhắc anh về nhà một chuyến.

Cố Dư Sinh giơ tay xoa xoa mi tâm có chút đau, không có phản đối “Ừ” một tiếng.

“Vậy bây giờ trở về nhà cũ sao Cố tổng?”

Cố Dư Sinh không trả lời, qua khoảng một phút, điện thoại trong tay lạireo, là số bàn ở nhà cũ, hắn nhìn chằm chằm màn hình điện thoại một lát, bắt máy, để điện thoại bên tai, còn chưa mở miệng đã nghe thấy âm thanh của Lương Đậu Khấu truyền đến: “Dư Sinh, ông muốn em gọi điện thoại cho anh hỏi anh mấy giờ về nhà ăn cơm?”

Cố Dư Sinh không trả lời.

Lương Đậu Khấu đợi một chút, lại nói: “Mọi người đều đang chờ anh về ăn cơm đó.”

Cố Dư Sinh giống như không nghe thấy.

“Dư Sinh, em biết anh đang nghe máy, có thể trả lời em được không?”

“Cô ấy là ai?” Cố Dư Sinh nghe câu này của cô xong, nhíu mày hỏi.

Lương Đậu Khấu cầm điện thoại trầm mặc một hồi, âm thanh có chút oan ức: “DưSinh, đã lâu như vậy rồi anh còn không tha thứ cho em sao, hay là emkhông tồn tại, một câu cũng không chịu nói với em, vừa mở miệng lại hỏicô ta là ai? Anh có thể nói cho em nghe câu khác không?”

“Được…”đối lập với ai oán trong điện thoại, âm thanh của Cố Dư Sinh vẫn luônthanh đạm đến nỗi khiến người ta khó chịu: “… Cô ấy tên gì?”

Dừngmột chút, Tần Chỉ Ái thấy Lương Đậu Khấu không lên tiếng, hắn liền mởmiệng: “Hoặc là… số điện thoại của cô ấy là bao nhiêu?”

“Càng hoặc là… những tư liệu có liên quan đến cô ấy mà cô đã hủy đi là gì?”

Đầu dây bên kia Lương Đậu Khấu trầm mặc một lúc lâu, lên tiếng: “Dư…”

Lời của cô còn chưa nói hết, Cố Dư Sinh liền cúp máy, sau đó quay về phíaTiểu Vương nói: “Cậu gọi điện thoại về nhà cũ, nói cho họ biết, khi nàocô ta biến mất thì gọi tôi về thăm ông.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.