“Anh ấy xảy ra chút việc, hình như là đã xảy ra một chuyện hy hữu,cũng không thể gọi là hy hữu mà là rất ly kỳ… Như tiểu thuyết thời cấpba chúng ta vẫn hay đọc đó… Lương Đậu Khấu, cậu biết không? Ngôi sao lớn kia, chính là vợ của hắn, nhưng không biết vì lý do gì, sau khi cưới về lại không ở bên cạnh hắn mà lại tìm một người đóng thế cô ấy.”
Tần Chỉ Ái trượt tay xuống dao, cắt trúng ngón tay, chảy máu ròng ròng.
Cô vội để dao xuống, chặn lại miệng vết thương, lại “Nha” với Hứa Ôn Noãn đang lặt rau một tiếng.
“Chuyện cụ thể ra sao mình cũng không rõ lắm, chính là lúc đó Ngô Hạo vô tình nói một câu, thế nhưng Ngô Hạo cũng không kể rõ ràng lắm, TiểuÁi, cậu không cảm thấy thần kỳ sao? Trên thực tế lại có chuyện như vậyxảy ra…”
Thì ra cô rời đi ba tháng, chuyện Lương Đậu Khấu đóng giả đã bị bạilộ rồi,… Tần Chỉ Ái chìm đắm trong suy nghĩ của mình, không nghe nhữngcâu tiếp theo của Hứa Ôn Noãn.
“À, đúng rồi, Tiểu Ái, tối ngày mốt cậu có rảnh không?” Hứa Ôn Noãnlặt xong hai bó rau liền đứng lên, nhìn thấy Tần Chỉ Ái cầm ngón taychảy máu, liền đưa tay quơ quơ trước mặt Tần Chỉ Ái đang đứng ngây ngẩncả người, nhìn thấy cô cũng không có phản ứng gì, liền đi đến bên tai cô “Ây” một tiếng.
Toàn thân Tần Chỉ Ái run cầm cập, nhìn về phía Hứa Ôn Noãn.
Cô vừa “Hả?” một cái, Hứa Ôn Noãn liền thấy được vết thương trên ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019325/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.