“Vậy em gọi điện thoại đặt bàn trước.” Lục Bán Thành vừa nói vừa tìm số điện thoại trong danh bạ.
Vừa bấm điện thoại xong, cửa phòng Cố Dư Sinh lại có tiếng gõ cửa.
Là thư ký của Cố Dư Sinh đi vào, đặt một tập tài liệu xuống bàn, giọng điệu nhỏ nhẹ nói chuyện làm ăn.
Cố Dư Sinh cũng không nói gì chỉ nghe cô ấy trình bày sau khi thư ký nói xong mới gật đầu một cái ý nói biết rồi.
Thư ký không ra ngoài ngay mà đưa một chiếc hộp chuyển phát nhanh đưa cho hắn: “Đây là chuyển phát nhanh tiếp tân vừa mới đưa tới, là gửi cho ngài.”
“Ờ.” Cố Dư Sinh hờ hững đáp một tiếng, chỉ trên bàn làm việc, ý nói cô ấy đặt ở chỗ đó, sau đó liền quay về máy laptop nhanh chóng gõ chữ.
Đợi đến khi đưa bưu kiện cho Cố Dư Sinh xong thư ký mới đi ra khỏi văn phòng, Lục Bán Thành đang ở đó nói tên để người bên đầu dây bên kia ghi nhận đặt bàn.
Cố Dư Sinh xoa xoa cái cổ cứng đờ, tầm mắt lơ đãng nhìn đến hộp bưu kiện trên bàn, nhìn thấy tên người gửi hay người nhận cũng là hắn, liền nhíu mày.
Hắn chưa từng gửi cho chính mình bất cứ một cái gì nha, hơn nữa đây là số điện thoại riêng của hắn, cũng không có nhiều người biết.
Cố Dư Sinh chần chừ trong chốc lát, lúc đó mới lấy dao rọc giấy, nhanh chóng mở giấy gói bên ngoài ra, bên trong chính là một hộp quà quen thuộc.
Hắn khẽ mím môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019314/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.