Một khắc đó, trong đầu hắn giống như bị quỷ thần sai khiến, liền độtnhiên nghĩ đến lúc Lục Bán Thành hỏi hắn vào buổi sáng sau khi hắn giậtsợi dây chuyền trên cổ cô: “Anh thích chị dâu sao?”
Đến lúc này, hắn mới biết, nên trả lời Lục Bán Thành như thế nào: “Không phải là thích, mà là yêu tha thiết.”
Tiểu Phiền Toái đã lặng lẽ đi vào hắn, lúc hắn không hề hay biết, cô lúc này lại đi vào huyết mạch của hắn.
Tình cảm mà hắn dành cho cô không chỉ là hạnh phúc khi có được mà là chân thành đến nỗi ghi lòng tạc dạ.
Đối với hắn mà nói, Tiểu Phiền Toái không có quá khứ, không có tương lại, chỉ có duy nhất.
Uống nhầm một ánh mắt, tương tư cả một đời.
Ý thức của hắn tỉnh táo lại, không chống đỡ được bao lâu lại mơ mơ màng màng.
Hắn có rất nhiều điều muốn nói với cô, nhưng não của hắn đã làm việc khôngnổi nữa, bên miệng chỉ có thể nói một câu: “Không phải thích, mà là yêutha thiết.”
Hắn không biết mình đã nói đi nói lại câu này bao nhiêu lần, lúc ẩn lúc hiện, có cảm giác như người khác đang nhấc hắn lên.
Hắn không biết mình đang sợ cái gì, chỉ luôn cảm thấy không vững vàng,giống như là bị nhấc lên, hắn và cô sẽ không gặp lại nữa, dưới tình thếcấp bách, liền hoang mang nắm lấy cổ tay cô.
Chỉ có thể dùng sức nắm tay cô, tâm tình hoảng loạn của hắn mới có thể cảm thấy yên ổn.
.....
Ý thức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019240/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.