Không phải thích, mà là yêu tha thiết…
Tiếng nói của hắn rất nhỏ, người không chú ý hoàn toàn không thể nào nghe được.
Tần Chỉ Ái nằm nhoài trên người hắn, tất nhiên có thể nghe thấy không sótmột chữ, cô khẽ nhíu mày, thoáng ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Dư Sinh,nghi hoặc hỏi: “Cố Dư Sinh, anh nói gì?”
Cố Dư Sinh vẫn còn ýthức, hắn nghe thấy tiếng của cô, bờ môi khô khốc trắng bệch lại độngmột lúc, lại có âm thanh yếu ớt bay ra.
Hắn nói lại câu kia, sứclực toàn thân đã tiêu hao hết, giờ này tai Tần Chỉ Ái cách môi hắn gầnnhư vậy thậm chí cả đầu cô đều đặt bên môi hắn cô cũng không thể nghethấy rõ tiếng nói của hắn, chỉ thấy hắn hô hấp ngày một nặng nề, vất vả.
Lúc này Tần Chỉ Ái mới hoàn hồn, ngồi dậy, chạy đến đường cái gọi lại xe cảnh sát sắp rời đi.
Cô lại gọi vài tiếng, cuối cùng viên cảnh sát trung niên kia cũng nghe thấy, quay đầu lại.
Bởi vì cách đó quá xa, viên cảnh sát đó hoàn toàn không nghe cô nói được gì, chỉ nhìn thấy cô không ngừng vẫy tay trong bụi cỏ.
Cảnh sát ven đường nhìn thấy liền giục hắn đi nhanh một chút, hắn chần chừmột hồi cuối cùng cũng quay người đi về phía Tần Chỉ Ái.
Lúc hắn đi cách đó 10 thước, Tần Chỉ Ái liền khàn khàn nói: “Tôi tìm thấy anh ấy rồi, tôi tìm thấy người rồi…”
Cảnh sát kia không thể tin nổi, ngớ người, sau đó liền đột nhiên chạy lại,nhìn thấy người đang nằm thoi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019232/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.