Chân hắn bị thương lại bắt đầu bị chuột rút, mãi đến cuối cùng, hắn còn không ngước đầu ra khỏi mắt nước nổi, thiếu khí, ý thức trong đầu hắn bắt đầu tan rã.
Thật vô nghĩa... hắn ở trong mưa bom bão đạn không biết bao nhiêu lần cũng chẳng xem là gì nhưng hôm nay lại vì cứu hai cậu bé mà lâm vào tình cảnh nguy hiểm như thế này... Chỉ là Tiểu Phiền Toái của hắn vẫn đang chờ hắn a... hắn còn rất nhiều chuyện muốn nói với cô, hắn còn có rất nhiều chuyện muốn làm cùng cô... cô chờ không thấy hắn, có tức giận không...Hắn liều mạng trấn tĩnh lại, đúng là lực bất tòng tâm nhưng trong đầu hắn lại như nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Phiền Toái đang nhẹ cười với hắn.
. . . . . . .
Lúc Tần Chỉ Ái đến Thành phố A cũng đã hơn chín giờ tối. . .
Trước tiên cô nhìn thấy xe của Cố Dư Sinh, cửa xe không khóa, bên xe có áo khoác túi tiền và chìa khóa biệt thự.
Taxi đưa cô đến đây rồi rời đi.
Cô đứng một mình cạnh xe của Cố Dư Sinh, cầm điện thoại di động gọi vào số của Cố Dư Sinh.
Điện thoại được bắt máy, là người đàn ông đã bắt máy khi cô ngồi trong quán café.
Tần Chỉ Ái nói địa điểm của mình xong, liền cúp điện thoại, sau đó khoảng 10 phút, một chiếc xe cảnh sát lại đến.
Một người đàn ông trung niên xuống xe, sau khi đi đến liền đưa điện thoại của Cố Dư Sinh cho cô, sau đó mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019224/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.