Cô từ từ có cảm giác, người vì đau đớn mà cứng ngắt giờ cũng trở nên mềm mại.
Lúc này hắn mới từ từ đi vào chủ đề.
Bầu không khí có chút ngưng đọng, bỗng nhiên tiêu tan vì sự thân mật của hắn và cô lúc này.
Nhiệt độ trong phòng càng ngày càng cao, hình ảnh càng ngày càng kiều diễm, tiếng thở dốc càng ngày càng nặng nề.
Mãi đến cuối cùng, hắn và cô ngày càng cuồng nhiệt, cô không kiềmđược ôm cổ hắn, hắn ghét ghế sofa quá chật chội, lại ôm eo cô, không rời khỏi thân thể cô mà ôm cô lên giường, váy của cô cũng chưa hoàn toànđược cởi ra, quá vướng bận, hắn vừa di chuyển bên trong cô vừa kéo dâykéo, bởi vì cả người hắn quá kích động, đầu ngón tay cũng không nghetheo sự sai khiến của hắn nên dù có cố gắng thế nào cũng không kéo rađược, hắn đơn giản dùng sức, xé váy của cô thành hai mảnh, ném trên mặtđất, sau đó dán chặt người mình lên da thịt cô.
.....
Sau khi kết thúc, Tần Chỉ Ái hít thở nặng nề vùi vào cổ Cố Dư Sinh hít thở nặng nề như một con mèo lười, chẳng muốn nhúc nhích.
Có câu đầu giường cãi nhau cuối giường lành, chuyện thân mật như vậy, khiến biểu hiện lạnh nhạt của Cố Dư Sinh đã tiêu tan rất nhiều.
Người đàn ông nhìn trần nhà, không biết đang nghĩ gì, trên mặt cũngkhông có biểu hiện gì, nhưng cằm lại hơi căng thẳng, hình như là khôngvui.
Tần Chỉ Ái cắn môi, nhỏ giọng hỏi: “Anh… hôm nay anh sao vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019159/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.