Tần Chỉ Ái cho rằng mình nghe lầm, trố mắt nhìn một hồi, nghiêng đầuđứng yên một lúc, lại nghe thấy tiếng còi xe ngày càng gần, mới xác định thật sự có xe đi vào vườn. Cô không do dự đá văng ghế tựa, vọt ra cửasổ ở phòng khách.
Dựa vào ánh đèn mờ mờ trong vườn, Tần Chỉ Ái thấy chiếc xe của Cố Dư Sinh thắng gấp đến đáng sợ, dừng ở trước cửa nhà.
Hắn về rồi…
Trong cuộc đời cô phải chờ hắn ba lần, cuối cùng lần thứ ba cũng chờ được hắn.
Chờ cả một đêm, nhưng Tần Chỉ Ái vẫn không nhịn được mà vui mừng.
Tần Chỉ Ái không nghĩ ngợi gì, quay đầu chạy về phía cửa.
Cô mới đến tủ giày, Cố Dư Sinh đã mở mật khẩu vào nhà, mở cửa ra.
Tần Chỉ Ái dừng bước nhìn Cố Dư Sinh, bởi vì cuối cùng cũng đợi đượchắn cho nên cô cảm thấy rất vui, vì vậy lúc mở miệng nói chuyện cũng vui vẻ nở nụ cười yếu ớt, ngay cả âm thanh cũng có chút linh động: “Anh vềrồi?”
Cố Dư Sinh không ngờ cô còn chưa ngủ, cả người sửng sốt một chút, mắt liền nhìn cô.
Cô cười, rất đẹp, rất ngây thơ.
Lúc trước mỗi lần hắn nhìn thấy cô rụt rè sợ hãi mỗi khi nhìn thấy hắn, hắn luôn mong cô có thể tươi cười ở bên hắn.
Nhưng lúc này, bộ dạng này, lại làm cho hắn thấy quá chói mắt.
Cố Dư Sinh vội liếc mắt nhìn đi, không nói gì, trực tiếp vào nhà.
Đèn ở cửa trước không mở, Tần Chỉ Ái nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019150/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.