Ồ? Sao lại là một Lương Đậu Khấu nữa?
Không phải cô ấy ở dưới siêu thị sao?
Sự nghi ngờ còn đang hình thành trong não của Tưởng Tiêm Tiêm, côbỗng nhiên nhận ra Lương Đậu Khấu này chính là người cô đã nhìn thấytrên thẩm mĩ viện.
Từ trong siêu thị đến lúc cô lên đây đứng đợi anh hai cũng chỉ mới có năm phút, sao cô ta lại có thể thay một bộ đồ khác chỉ trong năm phútđồng hồ ngắn ngủi?
Xe được anh của Tưởng Tiêm Tiêm khởi động, từ từ đi về phía trước, Tưởng Tiêm Tiêm đột nhiên lên tiếng: “Dừng xe.”
Tưởng Dật bị dọa một cái, tàn nhẫn đạp mạnh thắng xe, còn chưa quayđầu mắng được Tưởng Tiêm Tiêm câu nào đã thấy cô hạ kính xe, ló đầu ranhìn chiếc xe đang đậu phía sau xe mình.
Lương Đậu Khấu đi bên cạnh Chu Tịnh, hai người họ không nói gì vớinhau, một trước một sau đi rất nhanh về phía một chiếc Audi màu đỏ.
Chu Tịnh mở cửa, Lương Đậu Khấu khom người chuẩn bị ngồi vào xe,Tưởng Tiêm Tiêm lại đưa tay ra kéo tay của Tưởng Dật, chỉ vào kính chiếu hậu, mở miệng nói: “Anh hai, anh nhìn xem đây có phải là chị Khấu không a?”
Lương Đậu Khấu cứ đeo mắt kính và khẩu trang như vậy, che chắn kínmít, nhưng là người một nhà, Tưởng Dật nhìn một cái là có thể nhận rađược: “Đương nhiên là Tiểu Khấu rồi… Em không nhận ra sao?”
Tưởng Tiêm Tiêm không nói gì nữa, nhìn chằm chằm vào chiếc Audi màuđỏ kia, cô lại nghe thấy Tưởng Dật nói: “Có phải lại muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019127/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.