Hắn cũng không phải người học chuyên ngành thiết kế trang sức nhưngbản vẽ hắn vẽ ra cũng chẳng thua kém gì những người thuộc chuyên ngành.
Lúc Lục Bán Thành đang nhìn chằm chằm bản vẽ trên bàn mà ngây ngẩn,cả người, Cố Dư Sinh nhẹ nhàng đẩy vào trước mắt của Lục Bán Thành, sauđó từ từ nói: “Đây là viên kim cương trước khi cậu đến tôi đã chọn, chitiết đính vào nhẫn như thế nào, tối nay tôi sẽ gửi tin nhắn cho cậu.”
Lục Bán Thành hoàn hồn mở hộp gấm ra, bên trong có một viên kim cương màu hồng thật lớn, dưới ánh đèn của cửa hàng chiếu ra ánh sáng lóa mắt.
Lục Bán Thành nhìn một chút, lại đóng hộp gấm lại, ngẩng đầu nhìn vềphía Cố Dư Sinh, đã biết còn hỏi: “Anh định cầu hôn Tiểu Khấu rồi hả?”
“Ừ.” Cố Dư Sinh thẳng thắn gật đầu một cái, còn nói: “Hy vọng cậu có thể giúp tôi giữ bí mật.”
“OK” Lục Bán Thành không do dự chút nào, liền đồng ý, lúc hắn gấp bản vẽ lại, nhìn thấy dưới bản thiết kế còn có ba chữ: “Tiểu Phiền Toái”
Lục Bán Thành nhíu nhíu mày, chỉ vào ba chữ nhỏ này, hỏi: “Có khắc ba chữ này lên nhẫn không?”
Cố Dư Sinh không trả lời, chỉ gật đầu.
Lục Bán Thành nhíu mày: “Người ta kết hôn toàn khắc lên nhẫn cướinhững câu đại loại như là tên hai người, hay là yêu nhau trọn đời, hoặclà một đời một kiếp gì đó, anh lại khắc ba chữ này là sao? Thật quá sátphong cảnh rồi…”
Âm cuối của Lục Bán Thành còn chưa nói xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019043/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.