Bình thường Cố Dư Sinh không có ở nhà, Tần Chỉ Ái không hề câu nệ, cùng quản gia đùa giỡn đã quen, cho nên dần dần tính tình có chút tùy húng, cô đứng ở trên một bậc cuối cùng của cầu thang, vừa một bên chạy nhanh về phía phòng bếp, vừa một bên lớn giọng hô về phía phòng bếp một câu: "Quản gia, cô làm món ăn ngon gì đó? Cục cưng đói bụng rồi......"
Câu của cô mới vừa nói xong, liền phát hiện trong phòng khách có hai người đang ngồi trên sô pha, bên cạnh sô pha còn có một người đang đứng.
Tần Chỉ Ái nhanh dừng cước bộ, chậm rãi quay đầu nhìn về phía phòng khách.
Người đứng chính là Tiểu Vương, một người ngồi trong đó là Cố Dư Sinh, còn người còn lại cô không biết.
Tất cả ba người đều đang nhìn cô.
Chỉ là ánh mắt của bọn hắn, như có chút quái dị.
Tần Chỉ Ái nghĩ đến hành động không chú ý hình tượng của mình vừa mới rồi, lại thấy bọn họ phản ứng như vậy, gương mặt nhất thời đỏ lên, ngượng ngùng đứng lại thay đổi thành thục nữ, rồi mới gật đầu với vị khách không biết, xấu hổ lễ phép mỉm cười.
Không đợi vị khách không biết đó có phản ứng, Cố Dư Sinh để xuống văn kiện trong tay, thấp giọng nói một câu "Thật có lỗi", sau đó đứng dậy, chậm rãi bước về phía cô.
Phản ứng mới đó của cô, không phải là hắn đều thấy được? Còn có những lời cô nói......
Tần Chỉ Ái nhịn không được rũ mắt, có chút không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018971/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.