"Dạ....." Quản gia còn chưa nói xong, giọng Cố Dư Sinh lại vang lên: "À, đúng rồi, cô ở bên cô ấy nhiều vào, đừng để cho cô ấy một mình ngồi ngây ngốc buồn bực ở trong phòng...... Thật sự không được, cô gọi điện thoại tìm mấy người bạn của cô ấy đến nhà chơi đi...... Có chuyện gì, nhớ gọi điện thoại trước cho tôi......"
......
Có lẽ là tối hôm qua nhìn thấy Cố Dư Sinh đứng lâu trong mưa như vậy, hôm nay lại trùng hợp nghe thấy điện thoại nói chuyện giữa hắn và quản gia, Tần Chỉ Ái có chút không yên lòng.
Hôm nay trùng hợp lại là ngày nghỉ ngơi của quản gia, buổi chiều bảy giờ, quản gia chuẩn bị tốt bữa tối cho cô xong, liền rời khỏi.
Cũng không biết do bị Cố Dư Sinh ảnh hưởng hay sao, ở trong biệt thự to như vậy, chỉ có một mình cô, cơm chiều ăn uống không được ngon, ăn không nhiều, để đũa xuống, dọn dẹp bàn ăn xong rồi trở về lầu.
Cố vốn định xem TV một lát rồi ngủ, nhưng làm sao cũng đọc nội dung vở kịch cũng không vào, đành phải dựa vào đầu giường, ngây ngốc, sau đó, trong đầu lại nhớ đến lúc giữa trưa rời giường, nghe thấy đối thoại giữa Cố Dư Sinh và quản gia qua điện thoại.
Hắn cố ý hỏi quản gia, sau khi cô nhìn thấy hộp đó, có... phản ứng gì hay không? Chẳng lẽ hắn đưa một vật đặc biệt sao?
Tầm mắt Tần Chỉ Ái không tự chủ dời đến ngăn kéo đựng cái hộp đó, cô do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018953/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.