Tần Chỉ Ái bị Cố Dư Sinh rống một tiếng liền phát run lên, cổ họng cũng không dám nói thêm lời nào nữa.
Cố Dư Sinh từ từ quay đầu, đôi mắt đỏ lên nhìn về phía sợi dây chuyền trên cổ Tần Chỉ Ái.
Vẻ mặt hắn rất đáng sợ, ánh mắt hầm hập lửa giận, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhào lên bứt đứt sợi dây chuyền đó.
Tần Chỉ Ái có chút bỡ ngỡ, cô biết khi hắn điên lên thì chuyện gì cũng có thể làm, liền giơ tay lên bịt kín cổ lại.
Hành động của cô giống như đang cho hắn một cái tát tai vang dội, tàn nhẫn hạ xuống mặt Cố Dư Sinh.
Cô sợ hắn làm hư sợi dây chuyền kia sao, vì vậy nên hắn chỉ mới quay đầu liếc mắt nhìn, chưa hề làm gì thì cô đã bảo vệ như báu vật?
Trong nháy mắt, hình ảnh của cô và người đàn ông kia ở khu giải trí ở thành phố S, nhất thời trong não hắn giống như cô một luồng điện xẹt qua.
Cô thân mật với người đàn ông kia như thế nào, cười tươi như hoa với người đàn ông kia ra sao…
Hắn dùng nhiều tâm ý lấy cho cô nhìu tai đeo như vậy, cũng không đổi được cái ôm của cô, nụ cười và vui vẻ mà cô đã dành cho người đàn ông kia.
Hắn suốt đêm dùng một số tiền lớn như vậy mua dây chuyền cho cô, nhưng một cái liếc mắt cô cũng không cần, lại đeo một sợi dây chuyền không đáng giá kia…
Những chênh lệch rõ ràng này khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018926/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.