Sau khi Cố Dư Sinh rời khỏi phòng, liền đi đến nhà vệ sinh.
Lúc nãy ở trong phòng tức giận như vậy, lúc này lúc đứng trước bồn rửa tay, trên mặt hắn vẫn còn một tia tức giận.
Thật không nghĩ đến chỉ đi ra ngoài chơi một chút lại có thể vì mấy tấm hình và một đoạn video liên quan đến cô mà làm lớn chuyện như vậy, nói cô là tiểu phiền phức đúng là một tiểu phiền phức mà…
Tiểu phiền toái?
Cố Dư Sinh bị suy nghĩ thoáng qua trong đầu mình làm cho sững sờ, sau đó lại nhớ tới đêm đó, hình ảnh lúc cô nghe thấy cái tên này, không kiềm lòng được, khuôn mặt trở nên mềm mại hơn rất nhiều, khóe môi cũng kéo lên thành một nụ cười nhạt.
Cũng không phải, thật là một tiểu phiền toái, không biết… Tiểu Phiền Toái về nhà chưa?
Nghĩ tới đây, Cố Dư Sinh mới nhận ra mình đã vô tình rửa tay rất lâu, hắn nhanh chóng tắt nước, giật khăn giấy lau tay, vừa bỏ khăn giấy đã dùng vào thùng rác vừa rút điện thoại từ trong túi ra.
Hắn vừa mới mở khóa màn hình điện thoại di động, còn chưa nhập mã mở điện thoại, đã có người gọi: “Cố Dư Sinh”
Bị điên sao? Ở trong phòng đã bị hắn chỉnh như vậy còn đi theo? Chẳng lẽ muốn ăn đòn sao?
Cố Dư Sinh cúi thấp đầu, làm như không nghe thấy, bấm điện thoại.
“Anh không tin cũng được, anh che dấu cho chị Khấu cũng được!! Tôi tìm anh cũng không phải xúi giục cái gì, chỉ là muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018901/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.