Cố Dư Sinh nghe đến đó, trên mặt cũng không có chút biến đổi nào, hắn tùy tiện ném điện thoại của Tưởng Tiêm Tiêm lên bàn trước mặt cô, ung dung thong thả ngồi thẳng người, nhìn chằm chằm cả bàn rượu một vòng, sau đó đưa tay lấy một chai rượu mắc nhất, mở nắp, cầm một cái ly cực lớn, nhàn nhạn mở miệng hỏi cô: “Nói nhiều như vậy, khát nước không?”
Tưởng Tiêm Tiêm không ngờ Cố Dư Sinh sẽ mở miệng nói như vậy, cả người sững sờ, những lời kích động trong nháy mắt hoàn toàn biến mất trên môi.
Cô nhìn ly rượu to tướng trước mắt mình, có chút bỡ ngỡ nuốt nước miếng.
Một ly rượu lớn như vậy, uống vào không say chết chứ?
Tưởng Tiêm Tiêm khoác tay với Cố Dư Sinh một cái, cười yếu ớt nói: “Anh Sinh, em không uống…”
Cố Dư Sinh nói tới đây, hơi dừng lại, sau đó giả vờ dễ chịu, lười biếng nói: “Cũng được… Vậy chúng ta liền đổi phương thức giải quyết ly rượu này đi…”
Nói xong, Cố Dư Sinh đột nhiên nâng tay lên, đưa lên đầu Tưởng Tiêm Tiêm, mí mắt không chớp cái nào đổ rượu xuống.
Tưởng Tiêm Tiêm còn chưa hiểu hắn nói như vậy là có ý gì, đã bị hành động của hắn làm cho bối rối, mãi cho đến khi toàn thân ướt đẫm rượu, cô mới hoàn hồn lại, hét lớn một tiếng, sau đó né ly rượu lập tức đứng lên.
Một phòng toàn người hoàn toàn không quan tâm đến hai người bọn họ nhưng lúc này lại bị tiếng hét thu hút sự chú ý, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018897/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.