Hắn ngồi trên ghế salon ở đại sảnh, đầu ngón tay đang cầm thuốc hút, tay còn lại cầm điện thoại di động.
Biểu hiện trên mặt hắn hơi khó coi, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ nổi giận vậy, đại khái lại gọi điện thoại cho cô không được, không có ai bắt máy, hắn liền tức giận nặng nề ném điện thoại di động lên bàn, sau đó tàn nhẫn hút hai hơi thuốc, tiếp tục ấn lên điện thoại di động động hai cái, lại đưa lên tai.
Lần này hắn càng khó chịu hơn so với lần trước, lúc Tần Chỉ Ái cho rằng hắn sẽ đập điện thoại trong tay, người đàn ông kia bỗng nhiên nhìn thấy cái gì, động tác dừng một chút, sau đó liền quay đầu chầm chậm nhìn về phía cô.
Lúc Tần Chỉ Ái còn đang bối rối không biết vì sao hắn lại ở đây, cô đang không biết có nên đến chào hỏi hắn hay không, Cố Dư Sinh thu hồi tầm mắt, dập thuốc trên tay, sau đó đứng lên đi về phía cô.
Không phải là hắn đến tìm cô chứ?
Tần Chỉ Ái đứng tại chỗ, nhìn thấy Cố Dư Sinh bước đến chỗ mình, khiếp sợ không nói nên lời.
“Sao điện thoại của em lại không gọi được?” Đáy mắt Cố Dư Sinh vẫn còn sự phẫn nộ lúc nãy, âm thanh giống như là đang trách móc cô.
“A?” Tần Chỉ Ái nghe thấy, đầu tiên là kinh ngạc hỏi ngược lại một tiếng, sau đó lại hiểu được thì ra lúc nãy là hắn đang gọi điện thoại cho cô,… Vì vậy, hắn thật sự đến tìm cô?
Lúc đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018876/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.