"Cô ấy, mấy ngày nay… mấy ngày nay..." Quản gia cảm thấy giống như bị nghẹn họng, nói đi nói lại mấy chữ đó rất nhiều lần cũng chưa nói tới trọng điểm, cuối cùng còn ngậm miệng lại.
Cố Dư Sinh đã chờ đến nỗi nóng ruột, giờ còn không nghe thấy tăm hơi, nhất thời nổi điên lên dữ tợn hét vào điện thoại: "Mấy ngày nay mấy ngày nay, bà nói xong rồi hả? Mở miệng có một chữ mà cứ nói đi nói lại, cuối cùng là mấy ngày nay làm sao?"
Một giây trước khi Cố Dư Sinh nói xong, giây sau quản gia còn chưa mở miệng, hắn lại ác liệt nói một câu: "Có nghe tôi hỏi không? Bà câm rồi hả?"
Quản gia bị hắn chửi một trận, cũng không dám do dự nữa đàng hoàng báo cáo với hắn: "Đêm đó ngài đi xong tiểu thư liền sốt cao, ăn gì ói đó, tôi muốn đưa cô ấy đi bệnh viện nhưng cô ấy lại không chịu, sốt đến bốn mươi độ.
Cái gì? Đêm hắn đi, cô bắt đầu phát sốt?
Cố Dư Sinh nhăn mày, vừa định mở miệng hỏi quản gia câu "Có đưa cô ấy đi khám chưa" đã nghe thấy quản gia nói câu tiếp theo, nhất thời liền la lên: "Cô ấy sốt đầu óc bà cũng cháy rồi sao? Cô ấy nói không đến bệnh viện bà cũng sẽ không đưa cô ấy đến bệnh viện sao? Xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không nói cho tôi biết? A? làm phản rồi phải không, tôi không tồn tại phải không?"
"Không phải không phải..." Quản gia trong điện thoại yếu ớt giải thích: "Phải,... là tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018855/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.