Tần Chỉ Ái nhanh chóng mở cửa, nhìn thấy Cố Dư Sinh đứng trước cửa.
Hắn cởi áo khoác ra, tiện tay khoác lên cánh tay, áo sơ mi của hắn nhăn nhúm, trước ngực còn có một vài giọt máu, dưới nền áo trắng lại đặc biệt chói mắt.
Con ngươi đen kịt của Tần Chỉ Ái nhìn người hắn một vòng, đang đến cánh tay, bả vai, đùi, có vài nơi có vết giày, cô cũng không sợ hắn, liền đi đến trước một bước, đưa tay sờ soạng người hắn: “Anh không bị thương ở đâu chứ?”
Cô đụng vào người hắn, cả người Cố Dư Sinh lại theo bản năng trở nên căng thẳng, hô hấp của hắn dừng lại trong chốc lát, liền đưa tay nắm chặt cổ tay cô, vừa rồi còn định nói không có gì, ánh mắt hắn đã bị một vòng hồng hồng trên cổ tay cô thu hút sự chú ý.
Hắn nhíu nhíu mày, bắt cổ tay còn lại, trên đó cũng có một vòng như vậy.
Đây là do bọn chúng không chỉ tổn thương cổ của cô mà còn trói cô?
Lồng ngực của Cố Dư Sinh bỗng dưng có một sự tức giận trào lên, hắn chỉ chỉ nhà vệ sinh, đẩy Tần Chỉ Ái vào một cái: “Vào chờ anh thêm một chút, anh đánh thêm vài cái nhẹ thôi!”
Nói xong hắn liền đem áo khoác ném về phía Tần Chỉ Ái, quay người lại liền bắt lấy tên cách chân mình gần nhất, mắt không chớp đạp lên người đó.
Một tiếng hét thảm thiết, Tần Chỉ Ái cầm áo khoác của Cố Dư Sinh, mới để ý đến cảnh tưởng trong phòng khách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018793/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.