Tiểu Vương không nhịn được, âm thầm lau mồ hôi, hỏng bét, có khi Lương tiểu thư cũng sẽ bị dạy dỗ cho coi... Ý nghĩ của hắn còn chưa kết thúc,hắn lại thấy được một màn khiến mình trợn mắt há mồm.
Cố Dư Sinh thu hồi tầm mắt, giơ tay lên, lấy điếu thuốc trên miệng xuống, dập thuốc, sau đó ném vào gạt tàn.
Tiểu Vương không thể tin nổi, phải mất một lúc lâu mới có thể tiêu hóa được hành động đó của Cố Dư Sinh, sau đó lại len lén nhìn về phía Cố Dư Sinh.
Người đàn ông ngoẹo cổ không biết đang suy nghĩ gì, biểu hiện trên mặt rất khó chịu, hắn lại cầm một điếu thuốc khác trong tay nhưng lại không châm lửa.
Thiếu gia... thật sự vì Lương tiểu thư ho hai cái mà không hút thuốc nữa?
Hình như từ lúc hắn làm tài xế đến nay vẫn chưa bao giờ nhìn thấy Cố Dư Sinh vì người khác mà dập thuốc.
Xem ra, Cố Dư Sinh đối với Lương tiểu thư mà nói... Cũng không đến mức tàn nhẫn như vậy ha... À không, hẳn là, Lương tiểu thư đối với thiếu gia mà nói, thật sự giống như là một người... đặc biệt!
Phải, đặc biệt!! Đặc biệt!!
Trong lòng Tiểu Vương thật vất vả mới nghĩ ra chữ này để hình dung nên đặc biệt nhấn mạnh hai lần.
.......
Sau khi xe dừng hẳn trước cửa biệt thự, Cố Dư Sinh xuống xe trước, kéo cửa xe phía sau, ôm Tần Chỉ Ái ra.
Trong nhà, quản gia còn chưa ngủ nên khi nghe được động tĩnh liền mở cửa, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018701/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.