Vết thương không sâu, không có gì đáng ngại.
Từng giọt máu rơi xuống, chỉ cần dán băng keo cá nhân là có thể cầm máu.
Tinh thần Cố Dư Sinh còn chưa hồi phục, Lục Bán Thành liền ngồi chồm hỗm trước mặt Tần Chỉ Ái, đưa tay: "Tiểu Khấu, mau đứng lên, để tôi nhặt cho..."
Đúng lúc khoảng cách giữa cô và Lục Bán Thành tương đối gần... Ngày hôm qua khi nghe cô bị kẹt ở vùng ngoại thành không về được, Lục Bán Thành vẫn thúc hắn đi đón cô, tối qua lúc cô từ phòng hắn đi ra suýt ngã chổng vó, là Lục Bán Thành đỡ lấy cô, còn hôm nay lúc ăn cơm cô lại nở nụ cười với hắn, còn quay về hắn hỏi hắn muốn ăn cái gì để còn chuẩn bị...
Con mắt Cố Dư Sinh híp lại, trong não còn chưa kịp suy nghĩ, tay hắn liền đột nhiên vươn ra, ôm Tần Chỉ Ái đứng lên, sau đó còn đem cô kéo ra sau lưng, dùng cả người mình chắn giữa cô và Lục Bán Thành kia.
Tâm tình của Tần Chỉ Ái không tốt vì những điều Cố Dư Sinh vừa mới nói với Ngô Hạo, nhưng lúc này hắn lại đứng trước mặt cô, tay còn đang nắm cánh tay cô, lòng bàn tay của hắn rất nóng, truyền đến da thịt của cô, nóng cháy đáy lòng của cô, giống lúc trước khi còn nhỏ, qua đường, khi xe lao tới, hắn đột nhiên kéo cánh tay cô, nhắc nhở cô nhìn đường, nhiệt độ kia giống y như đúc.
Khi đó lòng bàn tay của hắn làm cho cô cực kỳ vui vẻ.
Nhưng bây giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018656/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.