Ngay sau đó chính là một tiếng "Loảng xoảng", đó chính là tiếng thủy tinh bị đập vỡ trên đất.
Bước chân Tần Chỉ Ái hơi dừng lại một chút, vào giây tiếp theo, lập tức nhảy vào phòng.
Cô nhìn thấy, một người đàn ông trung niên, đang cầm cán của cây gôn, vung về phía Cố Dư Sinh.
Tần Chỉ Ái không biết, thì ra cô cũng có thể dũng cảm như vậy, sau khi cô nhìn thấy một màn kia, không hề nghĩ ngợi gì liền bổ nhào về phía Cố Dư Sinh, che lại cả người hắn.
Cơ thể Cố Dư Sinh cứng đờ lại rõ ràng, giây tiếp theo liền gầm nhẹ lên một câu: "Không phải là bảo cô cút đi rồi sao? Cô lại chạy về đây làm gì? Không muốn sống nữa à?"
Hắn vừa ở một bên quát lớn, vừa ở một bên kéo cô vào trong lòng mình, quay lưng ra chịu một gậy vung mạnh xuống từ ba hắn.
Cây gậy đánh vào trên người Cố Dư Sinh, Tần Chỉ Ái có thể cảm nhận được nỗi đau đến tê tâm liệt phế.
Cô giãy giụa muốn thoát khỏi ngực hắn, nhưng tay hắn lại ôm chặt hai cánh tay của cô, không để cho cô động đậy.
Hắn nói, một khi ba hắn bắt đầu điên, thì người thân không nhận, đừng có mà giãy giụa, người chờ chết cũng chỉ có cô!
Hắn còn nói, TMD cô có thể ngoan ngoãn một chút hay không, đừng có nhúc nhích nữa!
Trong miệng hắn nghiến răng nghiến lợi mắng cô, mà trong lúc đó ba hắn càng đánh càng điên cuồng, nhưng lại không hề có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018557/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.