"Cố phu nhân xinh đẹp như vậy, hẳn là Cố tiên sinh rất yêu thương cô, nhất định là tặng cho cô rất nhiều thứ tốt phải không?"
"Điều đó là chắc chắn rồi, mấy năm nay Cố tiên sinh làm ăn lớn như vậy, chẳng lẽ không mua quà tặng cho Cố phu nhân?"
"Cố phu nhân, đồng hồ trên cổ tay cô hình như là loại đặt làm mới có đúng không, là Cố tiên sinh mua cho cô sao?"
"Không phải..." Vừa rồi lúc bọn họ nói chuyện về chồng của mình, Tần Chỉ Ái không biết nên nói gì rồi, giờ phút này các cô đều tập trung sự chú ý lên người cô, cô vừa cười ngượng vừa lắc đầu, không biết nên làm gì tiếp theo."
"Hay là cái xắc này?"
Tần Chỉ Ái tiếp tục lắc đầu.
"Để tôi đoán, nhất định là sợi dây chuyền này?"
"Theo tôi là đôi hoa tai này phải không?"
"Lắc tay mới đúng chứ?"
Những người này không biết sự thật, căn bản không nghĩ tới Cố Dư Sinh hoàn toàn không đưa cho Tần Chỉ Ái bất cứ món quà nào, những người đó ai cũng đều đoán đoán một lần xem Tần Chỉ Ái được tặng gì.
Càng như vậy, Tần Chỉ Ái càng lúng túng, cô gắng gượng cười, miệng luôn nói: "Cũng không phải.", Tưởng Tiêm Tiêm đứng bên cạnh cô nghe những người còn lại đoán, vẫn không nói lời nào, bỗng nhiên nhìn đến người đứng đó cách bọn họ không xa, nhìn thấy Cố Dư Sinh đang nói chuyện, mắt cô ta sáng lên, sau đó nghiêng đầu hướng về phía Tần Chỉ Ái nở nụ cười xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018512/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.