"Chị Khấu?" Chỉ nhìn thấy bóng lưng của Tần Chỉ Ái, khiến cho cô không dám xác định, âm thanh có chút chần chừ.
Muốn trốn cô ta, lại không để cho cô trốn sao?
Vừa nghe đến âm thanh này, đầu Tần Chỉ Ái tê rần, lại ra vẻ như không nghe thấy, bước nhanh hơn, muốn thoát khỏi nơi thị phi này nhanh một chút.
Nhưng mà người kia gọi cô như không muốn cho cô cô hội rời đi, lại gọi lớn hơn: "Chị Khấu", sau đó liền đuổi theo.
Đã đuổi đến nơi, nhất định không tránh khỏi... Tần Chỉ Ái nhíu mi, sau đó liền quay đầu lại, mặt cười cười nhìn về phía Tưởng Tiêm Tiêm: "Tiêm Tiêm."
Chị Khấu, thật là chị sao, gọi chị lớn như vậy chị cũng không nghe thấy, làm em còn nghĩ em nhìn lầm người." Tưởng Tiêm Tiêm vừa nói vừa bày ra vẻ mặt tội nghiệp.
Tần Chỉ Ái dùng thân phận của Lương Đậu Khấu có liên lạc với Tưởng Tiêm Tiêm mấy lần, khá hiểu rõ cô ta, cô ta chủ động sáp lại mình như vậy, nhất định là đã nắm chắc nhược điểm gì đó của Lương Đậu Khấu, phải làm cho Lương Đậu Khấu lúng túng.
Tần Chỉ Ái vừa nhổ nước bọt trong lòng, phát chán hai chị em họ Lương Đậu Khấu Tưởng Tưởng Tiêm Tiêm, ngoài mặt lại tươi cười: "Nhiều người như vậy, chị không nghe thấy."
Tần Chỉ Ái vốn tưởng rằng chuyện cô giả vờ không nghe thấy Tưởng Tiêm Tiêm gọi sẽ bị làm khó dễ, không ngờ lần này cô ta lại rất dễ nói chuyện: "Vậy sao ạ,... đúng thật là trong phòng ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018509/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.