Kỉ niệm của hắn và cô (6)
Có lẽ cô ngồi ngẩng ngơ nghĩ về quá khứ đã lâu, trong chốc lát trố mắt, mới từ từ hiểu Cố Dư Sinh thì thầm như vậy là có ý gì.
Cô nhanh chóng ngồi dậy từ bên giường, cầm một chén nước vội vã xuống lầu, rót một chén nước ấm.
Cho Cố Dư Sinh uống nước xong, Tần Chỉ Ái lại đắp chăn cho hắn, nhìn khuôn mặt của hắn trong chốc lát, lại đứng dậy đi đến ghế salon, ôm gối dựa ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian.
Đã là ba giờ sáng rồi.
Cô vừa sững sờ nghĩ về quá khứ của cô và hắn một chút, đã trôi qua hai tiếng đồng hồ.
Những năm gần đây, cô không nhớ mình đã cô đơn bao lâu, bỗng nhiên bởi vì một câu nói nào đó, vì một việc hay một hoàn cảnh nào đó gợi cô nhớ đến hắn, cô đều giống như mất hồn vậy, chìm vào trong quá khứ, không thể tự kiềm chế.
Hắn và thế giới của cô cách nhau quá xa, thậm chí hai người họ hoàn toàn không có nửa điểm tương đồng, cho nên cô không ngừng dùng hồi ức của hắn và cô tự nhắc bản thân rằng, cô yêu người đàn ông kia, hắn thật sự đã từng đến thế giới của cô.
Cô không phải yêu quá khứ, mà là yêu khoảng thời gian ở bên hắn.
-------
Bốn giờ sáng, Tần Chỉ Ái đi đến bên giường, nhìn Cố Dư Sinh một chút, rượu của hắn đã tan đi nhiều, đang chìm vào giấc ngủ.
Trước khi ngủ hắn nôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2018500/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.