Chương trước
Chương sau
Editor: Dương Gia Uy Vũ

?????????????

Một ngày nọ, mỗ Khanh cùng mỗ Dung nắm tay đi xem phim.

Mỗ Khanh đang chuyên chú thưởng thức bộ phim đột nhiên gặp phải một cái móng heo ý chí ngoan cường, mỗ Khanh nhịn rồi lại nhịn rốt cuộc căm tức nhìn quát lên: “Đừng có sờ nữa! Anh không thể có một buổi hẹn hò thuần khiết được à!"

Tay mỗ Dung vẫn làm càn vuốt ve du tẩu như cũ, còn dần dần đến gần phần cổ cô, “Không phải em đã nói không thích những tên bại hoại văn nhã mặt người dạ thú đó hay sao? Sao lại còn nghiêm túc nhìn chằm chằm tên nam chính kia không rời như vậy?”

Mỗ Khanh: “… Em chỉ muốn thuần khiết xem một bộ phim thuần khiết, đừng náo loạn nữa!"

“Thuần khiết? Em đã ướt rồi này.” Mỗ Dung tà mị cười, “Muốn thử play rạp chiếu phim một phen không?

“Không cần! Bộ phim thuần khiết còn đang chờ đợi em!” Mỗ Khanh chụp lên cái móng heo vẫn luôn làm loạn giữa hai chân, “Ưm —— đừng quấy rầy em xem phim.”

"Em chắc chắn muốn xem bộ phim 【 thuần khiết 】có cảnh thân thể bại hoại văn nhã này hay sao?”

“…Rõ ràng chỉ là mặc áo tắm dài thôi mà ưm ——”

Ừ, đây là buổi tối của một ngày nào đó trong tương lai.

Mỗ Dung cầu hoan không thành chơi xấu tiến đến bên người Mộc Khanh Khanh, cắn vành tai cô, nhẹ gọi: “Cô ơi ~ làm một lần đi mà, chỉ một lần thôi ~”

Mộc Khanh Khanh: “Túng dục thương thân, anh vẫn chỉ là một học sinh, dưỡng thân thể mới là quan trọng nhất!”

Mỗ Dung nghẹn lời, quyết định sử dụng kế khác, tiếp tục dán vào cô, “Nương tử, tướng công ta phải làm một lần, nếu không đáp ứng, tướng công sẽ để phòng tối hầu hạ nàng!”

Mộc Khanh Khanh: “Cầu mà không được, bây giờ em có thể đi phòng tối được chưa?”

Mỗ Dung lại lần nữa nghẹn lời, trên tay ôm chặt bất động, không cho cô bất cứ cơ hội nào thoát đi, “Tiểu thư, giúp ta đi mà, khó chịu quá, một lần, chỉ một lần thôi mà..."

(Dương: đây là TG3 sắp tới nhé)

Mộc Khanh Khanh trợn mắt: “Tiểu thư?! Hừ! Muốn tìm tiểu thư hầu hạ thì cứ nói, không ai cản anh!" (Dương: ý bả là tìm mấy em trong quán bar ấy)

Mỗ Dung lại lại lần nữa nghẹn lời, vậy mà lại quên “Tiểu thư” còn có một hàm nghĩa khác, hơi ngượng ngùng cười nói: “Khanh Khanh, em biết anh nói là em mà. Ngoan đi, đêm nay chỉ làm một lần thôi, được không?”

Mộc Khanh Khanh: “Anh! Ngay cả phụ nữ mang thai ba tháng mà anh cũng không buông tha!”

“Anh đã hỏi bác sĩ rồi, có thể. Đúng lúc chúng ta có thể nếm thử play thai phụ ~” vừa dứt lời, mỗ Dung liền bắt đầu hành động.

“Ưm ——”

Oa oa oa!! Cảm ơn tiểu thiên sứ nhóm đánh thưởng! Mỗ Uyển rốt cuộc có thể ăn thượng bánh chưng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.