Editor: Dương Gia Uy Vũ
“Mộc Dung, lại đây cõng ta đi, ta muốn đi ăn cơm trưa.” Mộc Khanh Khanh xoa xoa bụng đã hơi đói, lại chỉ vào chân mình, “Mới vừa tỉnh lại, chân tê quá.”
Trong nháy mắt Mộc Dung có dự cảm rằng sau này mình sẽ không bao giờ có thể có đủ tư cách đạt tiêu chuẩn để trở thành tử sĩ nữa, mà sẽ trở thành một hầu nam ưu tú hoàn mỹ? Gã sai vặt… Loại cảm giác vi diệu tương phản phí phạm của trời này là chuyện gì đây chứ?
Cho dù trên lưng treo một vật trang sức hình người, lưng Mộc Dung vẫn thẳng tắp như cũ, trong lúc bước đi cũng không thấy vẻ gì là cố hết sức.
Mộc Khanh Khanh ôm cổ hắn, nhẹ nhàng thổi khí vào phần da lộ ra bên ngoài của hắn, “Mộc Dung, ngươi cõng ta không phí sức sao? Ta thấy bộ dạng bước đi hiện giờ của ngươi vẫn giống như lúc không cõng ta vậy…”
“Tiểu thư… Rất nhẹ nhàng uyển chuyển…” Nơi cổ nhạy cảm truyền đến cảm giác tê tê dại dại khiến hắn vội vàng muốn chạy trốn, nhưng lại bị cánh tay của cô đang vòng trên cổ hắn cản trở đường lui.
“Vậy à? Ta cũng biết ta rất gầy yếu, không có bao nhiêu trọng lượng, nhưng tốt xấu gì cũng là một đại cô nương sắp cặp kê, sao ngươi có thể…”
Cô ở đằng kia thích thú dán trên cổ hắn lải nhải không ngừng, lúc nói đến hứng khởi, còn cọ vài cái không ngừng trên lưng hắn. Nhưng lại khổ cho Mộc Dung, thật là hành hạ người, cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-kho-nam-phu/3130156/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.