Ko hiểu có bik ko, nhưng con bé khẽ cựa ng`, mỉm cười vẻ thỏa mãn rồi lại tiếp tục chìm sâu hơn vào giấc ngủ của mình, tay cũng nới lỏng, buông vạt áo của anh ra.
Anh khẽ mỉm cười nhẹ, đắp chăn lại cho con bé rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng. Cảnh cửa vừa đóng lại, cũng là lúc nụ cười vụt tắt. Anh khẽ thở dài, ko hiểu liệu con bé sẽ như thế nào nếu bik đc tin đó.......Thời gian qua đã có quá nhiều việc rồi, anh chỉ sợ con bé sẽ chịu ko đc......Haiz......
Trưa.
Sau một hồi ngủ ngáy đã đời, con bé mở mắt, ngồi bật dậy, làm mấy động tác khởi động rồi chui xuống dưới nhà....Đói chết mất a!
~~
Quái lại, nó đi khắp nguyên căn biệt thự mà chẳng thấy anh Key đâu. Hừm. Hay là anh đi ra ngoài rồi nhỉ? Nhưng mà nếu đi đâu anh cũng phải báo cho nó một tiếng chứ? Haiz, thôi kệ, kiếm cái j` ăn đã......
Mò xuống nhà bếp, nó đã thấy trên bàn dọn sẵn đống đồ ăn. Liếm môi một cái, nó bắt đầu hành trinh chinh phục đống thức ăn! Bị bỏ đói từ tối qua tới h, hic! Bây h mà ko ăn dám nó lăn ra xỉu lun quá!
"
Loáng thoáng nghe chuông điện thoại, con bé kẽ nhíu mày, bỏ dở bữa ăn, lên trên phòng tìm cái điện thoại yêu dấu. Khẽ nhăn mặt.
- Gọi cho tôi chi vậy?- con bé gằn giọng nói.
- - đầu dây bên kia, thằng nhok hét lên vẻ tức giận.
- Này này, sao lúc nào gọi cho tôi anh cũng hét lên như vậy hả???? Mà, tôi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3455006/chuong-106.html