- Anny, em ...em cười j` vậy?
- Vậy anh có dám nói rằng mình chưa hề làm việc j` xấu hay làm hại ai ko? Có dám ko?- con bé tức giận quát.
Ban đầu, Jun có hơi ngỡ ngàng trước thái độ của con bé, nhưng rồi sau đó anh kiên định đáp.
- Có. Anh chưa từng làm j` hại ai cả.
Con bé ko hề bất ngờ trước câu trả lời này, nó thừa bik anh sẽ nói vậy mà. Anh càng chắc chắn bao nhiêu thì nó cũng khinh bỉ bấy nhiêu.
- Thật vậy ư? Vậy còn Tuyết Nhi? TUYẾT NHI THÌ SAO??????- con bé tức giận hét lên.
Tuyết Nhi? Cái tên này....rất quen....dường như.....anh đã từng nghe.....ko, ko chỉ là nghe........
- Áh!!!!- một tiếng hét vang lên khiến anh giật mình.
Quay ng` lại nhìn, anh chợt nhìn thấy một cô bé khoảng 14, 15 tuổi nằm sóng xoài giữa mặt đất, bên cạnh, giấy tờ bay tung tóe. Vội vàng chạy lại, anh dịu dàng đỡ cô bé đó lên, ân cần hỏi.
- Em ko sao chứ?
Cô bé kia ngước mắt lên nhìn anh, đôi mắt to tròn xoe ko chớp. Thật sự là một cô bé rất dễ thương....Bất chợt, cô bé khóc thút thít.
- Hức! Đau.....đau quá ak`......Hức!.....
Anh bất ngờ trước tình huống này, liền đỡ cô bé dậy, cô gắng dỗ cho cô bé nín khóc, bình sinh anh ghét nhất là nước mắt, hix.
- Sao thế? đau ak`? Nín đi, anh đưa em vào phòng y tế nhé?
Cô bé vẫn khóc um sùm.
- Đừng khóc mà.....ngoan nào....
Bất chợt, cô bé ngẩng mặt lên, giương đôi mắt ướt nhìn anh đầy ngạc nhiên. Rôi ko cần anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3454956/chuong-56.html