Vừa mới sáng bảnh mắt, con bé và thằng nhok đã chạm mặt nhau ngay trước cửa phòng ( bữa h tg quên nói, phòng của 2 ng` đối diện nhau). Khác với vụ trước (ngã chồng lên nhau í),vừa mới gặp là con bé đã hết lườm đến nguýt. Thằng nhok cũng ko vừa quắc mắt lại. Rồi cả hai hùng hùng hổ hổ bước xuống nhà. Suốt bữa ăn, cuộc "chiến tranh giữa những con mắt" vẫn tiếp tục diễn ra hết sức quyết liệt. Mọi ng` trong nhà nhìn hai đứa nó đầy ngạc nhiên.
- Hai đứa có chuyện j` vậy?- mẹ thằng nhok ôn tồn hỏi.
- Ko có j` đâu mẹ, chắc tại cô ta ngứa mắt.- thằng nhok cười đểu, liếc con bé.
- Uh`! Cứ nhìn thấy anh là tôi ngứa mắt ak`.- con bé cũng ko vừa đốp lại.
- Cô....bộ cô tưởng tôi thick nhìn cô lắm chắc.
- Chứ ko ak`?- nó vênh mặt.
- Cô...- thằng nhok tức sôi gan nhìn nó.
- Cả hai thôi đi!- tiếng ông Trần vang lên khiến mọi ng` giật mình.
Cả hai đứa đều im thin thít. Nhưng...ko dùng đc cửa chính (cái miệng) thì ta dùng....cửa sổ. Chẳng phải ng` ta nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn sao? (hix. cửa sổ cái quái j`, nòng súng thì có).
Cuộc chiến diễn ra quyết liệt trên mọi mặt trận, ví như....
- Cô đi xe khác đi.- thằng nhok cố đuổi con bé xuống cái xe yêu quý của nó.
- Ko thick. Anh thick thì lấy xe kia mà đi.- con bé ương bướng cãi lại.
- Xuống ngay. Đây là xe tôi.
- Wêy! Anh nói lộn hả? Xe này có phải của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3454936/chuong-36.html