Con bé lao vào phòng thằng nhok, ko thèm gõ cửa.
- Nè! Cô có bik cái gọi là phép lịch sự tối thiểu ko hả? Phải gõ cửa trước khi vào phòng ai đó chứ.- thằng nhok giật mình quay lại nạt con bé.
- Xin lỗi, tôi hok có bik. Mà vợ vào phòng chồng mà cũng phải gõ cửa sao?- con bé giả vờ hỏi.
- Tôi và cô là vợ chồng thì vào cũng phải gõ....
Thằng nhok chưa kịp nói hết câu thì ngậm miệng lại ngay. Con bé đưa cặp mắt ngây thơ đầy chất cáo già nhìn thằng nhok. Bik mình nói hớ, thằng nhok vội vàng đính chính.
- Ah...Ah`! Đấy...đấy là tôi nói...giả sử thôi. Sẽ ko bao h chuyện đó xảy ra đâu, cô đừng có mơ.
- Thì tôi có nói j` đâu, nãy h toàn anh nói thui mà.- con bé cười gian.
Thằng nhok cứng họng.
- Thôi, ko rãnh đùa với anh, tôi có việc mun nhờ đây.
- Cô? Nhờ tôi ấy hả? Tôi có nghe nhầm ko thế?- thằng nhok hỏi, giọng có vẻ như đang mun chọc tức con bé.
- Tai anh có vấn đề đấy à?- con bé châm chọc lại.
- Hừ! Có j` nói nhanh đi, đừng làm mất thời gian.
- Choy` oy! Nãy h anh có để tôi nói đâu mà h lại la tôi. Nghe này, tôi mun nhờ anh....(he he... ko nói ọi ng` bik đâu)
Thằng nhok im lặng lắng nghe. Sau một hồi, nó cất tiếng hỏi.
- Có cần làm vậy ko?
Ngay lập tức thằng nhok nhận đc cái lườm sắc hơn dao của con bé.
- Hỏi nhiều quá, có giúp ko thì bảo?
- Tôi thì ko
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3454929/chuong-29.html