- Sao anh lại cười?- con bé ngạc nhiên hỏi.
- Cái đó tôi hỏi cô mới đúng, cô thua rồi mà, sao lại cười?
- Cái j`? Anh bảo tôi thua ư? Mắt anh có vấn đề ko vậy? Tôi đc số điểm tối đa cơ mà?
- Tất nhiên là cô thua, cô bao nhiu điểm ko quan trọng, quan trọng là tôi đứng thứ 1, vậy tất nhiên cô phải thua tôi rồi.
Con bé há hốc mồm, lúc nãy nó ko để ý mình đứng thứ mấy, ko lẽ...
Trần Nguyên Phong: 100 điểm, xếp thứ 1 toàn trường.
Hoàng Trang Thanh: 100 điểm, xếp thứ 2 toàn trường.
- Sao có thể thế này chứ, tôi và anh bằng điểm mà, sao anh lại hơn tôi chứ. Ko thể chấp nhận đc, tôi phải làm cho ra lẽ chuyện này.- con bé tức tối nói.
- Cô có làm j` cũng vậy thôi, hãy chấp nhận chuyện này đi, cô-đã-thua-tôi.- thằng nhok nhếch méc.
- Aaaaaaaa...- con bé hét lên, mặc kệ ánh mắt mọi ng` nhìn nó, nó ko thể tin đc, nó thua thằng nhok ư? Ôi ko. Một con ng` lun chiến thắng như nó lại bại bởi cái tên như hắn ư? Ko thể nào. Sao lại thế này chứ? Hic! Nó sẽ phải làm đúng y như lời thằng nhok sai khiến ư? Trời ơi là trời! Ông trời thiệt là bất công với nó mà. Sao số nó lại xui thế này cơ chứ. Huhu...
- Nè, cô ko định nuốt lời đấy chứ?- thằng nhok dò hỏi khi thấy con bé có vẻ ko mun làm theo những j` con bé đã hứa.
- Tôi bik rồi, tôi có phải là loại ng` lật lọng đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3454911/chuong-11.html