Những ngày cuối cùng của năm cũ đã đến. Khi mọi người nghe được tin tức của Tùng, lịch đã sang ngày mới, ngày 23 tháng Chạp, cũng là ngày tiễn ông Táo về trời. Không khí Tết hôm nay càng thêm rõ ràng. Ngọc được Nguyên nhét vào trong một bộ quần áo dày cộp mới được ra ngoài.
Bà Diệp đang chủ động nấu cơm, còn chú Phước thì vui vẻ đi mua đồ. Ngọc động vào cái gì cũng bị chê vướng chân vướng tay, chỉ biết ngồi im.
– Đúng rồi, con ngồi im đi. Chắc sợ rồi lại không ngủ được đêm qua đúng không?
Ngọc cầm lấy cốc nước mà Nguyên đưa hôm qua, lắc đầu:
– Dạ không, con vẫn ngủ được mà.
Không phủ nhận rằng hôm qua Ngọc đã trải qua một ngày kinh hoàng. Nhưng nghĩ đến mọi chuyện đã qua rồi, bên cạnh còn có một người đàn ông cứ nhìn mình chăm chú, thi thoảng đắp lại chăn, kiểm tra trán cho mình, Ngọc lại thấy ấm áp. Cứ thế, cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Đến lúc tỉnh lại, gánh nặng trong lòng Ngọc đã được trút đi, cô nghĩ rằng sau cơn mưa trời lại sáng, bầu trời trên cao vẫn trong xanh như thế, tương lai của họ sẽ rất tốt đẹp.
Ngay khi bàn ăn được dọn lên, Nguyên nhận được tin của Tuấn Kiệt, báo rằng Tùng đã khai rồi. Đừng có nghi ngờ nghiệp vụ của cảnh sát, trên đời này làm gì có tội phạm hoàn mĩ, anh phó đội trưởng kia thẩm vấn một lát, kẻ yếu tâm lý như Tùng đã khai bằng sạch.
Chỉ có chỗ ông Minh khó khăn hơn một chút, nhưng con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-lay-chong-tan-tat/2487385/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.