Lý Tuệ An cảm thấy anh muốn thách thức mình nên không kiêng dè, lôi điểm yếu mà người nào như anh đều phải e sợ.
"Được rồi, tôi còn trẻ không đối chấp với người lớn tuổi như anh!"
- "Tôi chỉ mới 30 lớn hơn cô 5 tuổi thì đã là lớn tuổi à?"
"Đúng vậy. Lớn bằng cậu nuôi của tôi đấy! Không già mới chuyện lạ, không sao đâu dù sao tôi cũng là vợ trên giấy tờ, nếu như ai có nói anh già thì tôi sẽ đòi lại công lí do anh dù cho tôi cũng đang chê anh già đấy thôi."
Phạm Thiên nhìn cô với ánh mắt khác lạ, không ngờ chỉ lớn hơn 5 tuổi đã bị bế lên làm ông già mặt mũi biết để ở đâu đây? Răng anh đập mạnh vào nhau chắc là sắp nghiền cô ra thành bã đây mà.
Anh nảy ra một chủ ý gian xảo, đi đến đẩy một đống thức ăn trên bàn nào là xoong mì đũa và cả muỗng, giấy lau miệng, bình nước và rất nhiều thứ bày trí.
Lý Tuệ An thầm nghĩ anh ta có biết dơ là cái gì không vậy, lại dùng tay để hất đồ đã sử dụng sang một bên? Nhưng chẳng biết cô phản ứng chậm hay mắt có vấn đề mà anh ta đã đứng ngay trước mặt cô, từ bên trên liếc đôi mắt sắc lẹm mắt nhìn xuống.
Đôi mắt nhìn cứ như tên biến thái đang chiếm lấy tên này rồi ý, cô khó hiểu làm bộ mặt kiểu "ủa má! Làm dị chi?".
Không cho cô phản ứng thêm, anh ta co chân ngồi xuống, đồ mặc trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-duoc-chong-nhu-y/2829309/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.