Nghe cô quát Hạ Hạ còn không những không nhịn cười mà còn cười lớn hơn, mặt cô đã đỏ còn đỏ hơn. Một tay choàng qua cổ Hạ Hạ kẹp cho cô bạn muốn ngạt thở, thấy vậy Phạm Thiên không thể không ngậm mồm.
Nếu không thì anh cũng sẽ là người tiếp theo bị cô đánh, cuộc vui đang diễn ra thì bên dãy hành lang có một đoàn người đi đến, khiến cho ba người ở đây chú ý.
Một đoàn người khoảng năm đến sáu người đi ngang dãy phòng vệ sinh, họ muốn rẽ bên tay phải nhưng lại bị ba bóng dáng bên trái làm cho chú ý. Bên trong cũng bao gồm Châu Kiệt và Lưu Phong cũng có cả Trịnh Châu cô nàng bác sĩ của đội.
Lý Tuệ An vừa nhìn là đã nhận ra cô ấy, đoàn người cùng nhau hướng tới phía nhà vệ sinh. Trịnh Châu nhìn thấy Phạm Thiên lại vui hớn hở.
"Anh Phạm Thiên! Đi làm lại rồi à?"
Nghe thế họ cùng đi đến, Lý Tuệ An tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Hạ Hạ không phải kẻ ngốc, vừa nhìn đã biết có chuyện gì bên trong. Nghĩ chín đến mười phần cô ả chính là người mà Lý Tuệ An gặp ở siêu thị.
Phạm Thiên dẫn theo hai người đi đến, anh không nói gì chỉ nhìn Châu Kiệt và Lưu Phong một cái. Trịnh Châu thấy anh lơ cô ta nên đã nói để gây sự chú ý.
"Sao hả, mới không gặp có hai tháng mà đã giả vờ không quen biết à?"
"Mới gặp hôm qua, não cá vàng mới quên được."
Anh cong môi nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-duoc-chong-nhu-y/2829272/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.