Lý Tuệ An lắc đầu, cô dụi mắt: "Không có, chỉ là em nhớ chuyện lúc trước thôi ạ."
Phạm Thiên mỉm môi, anh dùng ngón tay cái vuốt ve nhẹ gò má của Lý Tuệ An.
"Chúng ta về nhà nhé?"
"Dạ"
Anh thả mặt cô ra, nắm lấy bàn tay nho nhỏ của cô, bước đi nhưng lại bị Lý Tuệ An giữ lại, khuôn mặt tối sầm lại mở miệng nũng nịu.
"Em muốn anh bế cơ."
Câu nói khiến Phạm Thiên có chút bất ngờ, từ trước giờ cô chưa bao giờ muốn anh làm điều gì cả, thứ này đều là điều anh muốn nghe khi bắt đầu yêu cô.
Phạm Thiên không nói không rằng đi lại ôm chặt cô giữ cơ thể Lý Tuệ An ở thân trước, cô giật mình dùng hai chân níu chặt lấy thắt eo của anh. Anh ôm nhẹ vùng eo và giữ lấy vòng ba của cô, bắt đầu nhẹ nhàng bước đi.
Làn gió nhè nhẹ thôi qua làn tóc đôi bên, hạnh phúc âm áp và hành động dịu dàng của anh đang sưởi ấm trái tim, Lý Tuệ An đặt gò má xuống vai anh, rồi suy nghĩ về nhiều thứ trên đời.
Phía sau xa xăm là bóng dáng của Lý Giai Ân đang hậm hực nhìn lấy cô và anh, cô ta dùng ánh mắt cứ như muốn nuốt chửng đôi vợ chồng này vậy.
Sau khi đến xe, anh đặt cô xuống và đưa vào xe. Trước khi vào trong cô còn hôn môi anh một cái nhẹ, vui tươi ngồi yên trên ghế lái phụ, Phạm Thiên cười không khép được mồm rồi nhanh chóng đi đến ghế lái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-duoc-chong-nhu-y/2829241/chuong-59.html