Sáng hôm sau, khi ánh mặt trời vừa mới ló dạng từng tia nắng đầu tiên xuyên qua tán cây to chiếu xuống sân vườn, những chú chim nhỏ chuyền qua chuyền lại trên cành cây, líu ríu không ngừng đem đến sự ấm áp.
Trong căn phòng ngủ sang trọng rộng lớn, cô gái nhỏ bé với gương mặt xinh xắn đang ngọ nguậy thức giấc.
-"Ư ..ưm"
Noãn Noãn đang dần dần mở mắt, gương mặt bơ phờ trông vô cùng mệt mỏi thiếu sức sống. Không biết vì lí do gì mà cả người cô nặng nề như bị bóng đè, khó thở, cả đêm không ngủ được còn mơ thấy bóng dáng tên ác ma kia.
Noãn Noãn xoay người, tình cảnh trước mắt làm cô bối rối, hoảng loạn, mất bình tĩnh mà hét toáng lên.
-"Á .....a....a"
Gương mặt như tạt tượng của Hàn Thiên Dạ tỏ vẻ khó chịu đôi mày cong lại, giọng điệu trầm lạnh, mở mắt nhìn cô.
-"Hét cái gì."
-"Anh...sao anh lại ở phòng tôi.Còn không mặt áo nữa. Anh là tên biến thái."
Thật ra tối qua Hàn Thiên Dạ chỉ định nhìn cô ngủ một lát, nhưng cô lại liên tục nói mớ còn khóc nữa, trong lòng anh ta thấp thỏm lo lắng vội bế cô lên phòng mình.
Nhìn đôi môi nhỏ hồng hào mềm mại đáng yêu đang khẽ cử động lại nhớ đến nụ hôn chưa được thõa mãn, Hàn Thiên Dạ bất giác ôm chằm lấy cô hôn nồng nàn cuồng nhiệt siết chặt đôi môi nhỏ đáng thương đến khi sưng đỏ ửng mới chịu dừng lại. Sau đó lại ôm chặt cô vào lòng ngắm nhìn cô ngủ say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-cung-tong-tai-ac-ma/2943180/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.