-"Dạ ... cậu... cậu đến rồi!"
Lâm Thành như đi trên đống lửa nhìn vào đôi mắt chim ưng sâu thẩm đầy lo lắng.
-"Cậu vô dụng thật nhỉ."
-"Dạ... tôi xin lỗi... tôi không nghĩ..."
Hàn Thiên Dạ vẫn ung dung lướt qua Lâm Thành mặt kệ sự giải thích nài nỉ có chút run sợ.
-"Này, phớt lờ tôi sao? Khoan đã ngài Dạ à,... tôi xin lỗi mà..."
-"Anh hai, anh báo cho anh ấy sao?"
-"Ừ."
-"Anh ấy đã đi đâu, .....Noãn Noãn... em phải vào đó đã."
-"Khoan đã. Em nghĩ mình là ai chứ? Em muốn chọc Dạ giận thêm sao? Hắn đã đủ điên rồi.
Chỉ cần hắn ở đây, con thỏ đó sẽ ổn mà. Cứ cầu mong vậy đi."
-"Em em hiểu rồi."
Lâm Thanh nhận rõ sự bất lực trước nay chưa từng có, cơ thể yếu ớt cùng quyền hạn không có dù chỉ một chút này.
Đúng là không có cửa tranh giành với Hàn Thiên Dạ. Noãn Noãn bao lần rơi vào hiểm nguy, bản thân nói yêu cô Lâm Thanh cũng nhận ra sự bất lực và vô dụng của chính mình không ngừng tự trách.
-"Các người nói xong chưa?"
-"Người đâu mau vào trong, Đường Uyên.. "
Hứa Dương Dương đột nhiên im bặt đôi mắt liếc sang trái nhìn vào họng súng lục đã chĩa vào thái dương mình, cùng ánh mắt căm ghét.
-"Lâm Thành anh điên sao? Biết bản thân đang uy hiếp ai không?"
-" Tôi bây giờ lấy thân phận con nuôi của Lão đại thế giới ngầm kêu anh ở yên đó. Nhà họ Lâm với quý tộc đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-cung-tong-tai-ac-ma/2943093/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.