Trong phòng sách rộng lớn của biệt thự, những chồng sách dày đang được chất cao như núi, toàn là những thứ về chuyên ngành và học thuật....Mô hình người và các dụng cụ ...
Dáng vẻ ủ rũ Noãn Noãn nằm gục xuống bàn gương mặt cô mệt mỏi không thể diễn tả thành lời, quần thâm mắt cũng hiện lên rõ mồn một, suốt hai tuần qua cô đã cố gắng để thích nghi với mọi thứ nhưng có vẻ chúng quá khó so với cô.
Đôi mắt cô khẽ nhíu lại như sắp chìm vào giấc ngủ, tiếng nói của người đàn ông vẫn văng vẳng bên tai, tiếng phấn viết trên bản lớn và tiếng những chiếc lá đang rơi dưới sân nhà xào xạc giữ thời tiết dần ấm lên của mùa thu...
"Buồn ngủ quá đi mất..."
-"Tôi đã giảng đến phần này, người hiểu rõ rồi chứ. Thưa phu nhân..."
Không gian yên tĩnh đến lạ, người đàn ông kiêu ngạo với mái tóc trắng và bộ đồ tây đen, bàn tay còn đeo găng vô cùng cẩn thận. Anh ta vẫn đeo khẩu trang để che giấu gương mặt bí ẩn của mình, bàn tay chỉnh lại gọng kính, và đôi mắt đang hiện lên sự tức giận như sắp bùng nổ.
-"THƯA PHU NHÂN!"
Tiếng hét lớn pha cùng sự tức giận. Bàn tay run run bẻ gãy viên phấn trắng trên tay vô cùng đáng sợ...
-"...A..Chuyện gì thế ạ? "
Noãn Noãn giật nảy mình, cô như muốn đứng tim. Chỉ vừa mới chợp mắt chưa được nửa phút. Như này cũng quá khắt khe rồi.
-"Người ...đang ngủ gục đó sao!" giọng nói run lên vì cố kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-cung-tong-tai-ac-ma/2943062/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.