Lủi thủi quay về bệnh viện trong đêm khuya muộn, Đồng Ngữ Lam lặng lẽ ngồi một mình ngoài hành lang, hong khô quần áo, vì không muốn mẹ lo lắng, càng không thể để bà nhìn thấy dáng vẻ ủy khuất hiện giờ của cô.
Không gian tĩnh lặng bị phá vỡ, một hồi chuông tin nhắn vang lên, lững thững mở ra xem, điều mà Đồng Ngữ Lam nhận được là thời gian và địa chỉ xem mắt.
Đêm hôm ấy thật dài, cơn mưa cứ dai dẳng mãi không ngớt, lòng hiu quạnh trằn trọc, Đồng Ngữ Lam trĩu nặng nhìn hạt mưa vô tình, thi thoảng lại cảm thấy như nhìn thấu được số mệnh của mình bên trong đó, lạnh lẽo vào cô độc trong bóng đêm đen kịt.
Ngày hôm sau, mẹ cô được đẩy vào phòng phẫu thuật từ sớm, mặc dù Đồng Ngữ Lam có thể chờ tới lúc được vào thăm non, nhưng vì thuốc mê còn chưa tiêu hết, cho nên mẹ vẫn chưa tỉnh lại thì cô đã phải rời đi.
Thời gian xem mắt mỗi lúc một tới gần, Đồng Ngữ Lam chỉ đành vội vã rời bệnh viện, thay chiếc đầm mới mua lên người, rồi tới điểm hẹn gặp vị hôn phu.
Đó là quán cà phê nằm ở giữa lòng thành phố, phong cách bài trí đơn giản nhưng có điểm nhấn, kết hợp thuần thục giữa vẻ đẹp Á- Âu, tạo nên sự độc đáo và mới lạ, thu hút khách ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Tất tả chạy lên tầng hai, Đồng Ngữ Lam xoay người nhìn xung quanh, rồi bước tới bàn người đàn ông mặc âu phục đen, chu môi hoà phối nhịp thở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-chi-co-the-la-anh/2581235/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.