Đồng Ngữ Lam mãi mới tách mình ra được khỏi tầm mắt của Sở Mạc, thở dài một hơi đầy nhẹ nhõm, chầm chậm đi tới bên góc vắng người, nâng ly rượu lên uống một ngụm.
Bị kẹp giữa hai người đàn ông cường mỵ, cô cảm giác giống như thể xác mình sắp bị xé làm đôi, tâm tình cũng trở nên bất ổn hơn bao giờ hết. Một người là chồng trên danh nghĩa, một người là bạn tâm giao từ bé, nhất thời cô cũng không có cách gì để giải thích về mối quan hệ rối rắm này.
Suy nghĩ của cô vụt tan, một bàn tay rắn rỏi bất thình lình nắm lấy cổ tay cô, kéo đi, dừng bước trong góc hẻo lánh, bị mấy bồn cây che khuất tầm mắt.
Khoé miệng Hạ Lăng nâng lên một đường cong rực rỡ, giơ tay nhẹ nhàng chạm tới gương mặt cô. Anh rất muốn hỏi cô thời gian qua đã trải qua những chuyện gì, nhưng lại không đủ dũng khí để lắng nghe cô giãi bày tất cả, đột nhiên câu từ đều bị nghẹn ngào nơi cổ họng, không cách gì nói được nên lời.
“Lam Lam, em… vẫn ổn chứ?”
Đồng Ngữ Lam đứng yên như tạc tượng, khoé mắt đọng lại một màng thưng trong suốt, giống như thuỷ tinh, đôi con ngươi sâu như vực thẳm, không nhìn thấy đáy, cũng chẳng ai hiểu được là lòng cô hỗn loạn như thế nào.
Hạ Lăng, tại sao anh không quay trở về sớm hơn một chút?
Đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu Đồng Ngữ Lam, nhưng lại không cách gì nói ra được bằng lời, tất cả đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-chi-co-the-la-anh/2581198/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.