Mười giờ ba mươi phút đêm, Sở Mạc bồn chồn không thể nào an tâm được, liên tục đi đi lại lại trong phòng khách, thỉnh thoảng lại ngóng ra ngoài cửa giống như mong đợi điều gì đó, cũng có thể là chờ một ai đó.
Mặc dù anh vẫn luôn tự nhủ lòng không được rung động, nhưng hình như đã muộn màng, trái tim anh luôn có động thái phản chủ, không cách nào ngừng lo lắng cho cô. Ngay cả lúc anh lớn tiếng mắng nhiếc cô, trái tim anh cũng mơ hồ đập từng hồi dữ dội.
Tại khoảnh khắc tận mắt chứng kiến cô bước lên xe Hạ Lăng, anh đã thầm tự nhủ rằng sẽ không đoái hoài tới nữa. Nhưng rốt cuộc anh cũng chẳng làm được, vẫn sốt sắng mỗi khi cô về muộn, vẫn để tâm tới việc cô đi cùng người đàn ông khác, tận tâm vẫn len lói sự âu lo nghiêm túc, lo rằng cô sẽ thực sự thuộc về người ta, một người nào đó chứ không phải anh.
“Cạch” lên một tiếng mở cửa, Sở Mạc thoáng giật mình, một giây sau đó, anh liền nhảy phắt lên ghế sô pha, nhắm mắt giả vờ ngủ.
Đồng Ngữ Lam bị người đàn ông nằm chình ình trên ghế sô pha doạ cho giật bắn người, chững lại mấy giây điều phối nhịp thở, cô liền thở dài một tiếng, định cứ thế mà lướt qua, nhưng sau cuối vẫn không can tâm, đành lấy tấm chăn mỏng dưới nệm đắp lên người anh.
Kéo chăn lên sát cổ anh, cô đột nhiên ngừng lại, liếc mắt chiêm ngưỡng gương mặt tuấn mỹ của anh, hai mắt cô rực sáng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-chi-co-the-la-anh/2581167/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.