“Không biết sở thích của Hứa tiểu thư, tôi tự tiện làm chủ cho người sửa sang phòng, Hứa tiểu thư xem có chỗ nào không thích hợp cứ đề suất. Hãy coi như đây là nhà mình, đừng khách khí.” Dì Tư cười quyến rũ, nói vô cùng ân cần.
Hứa Lương Thần vội vàng mỉm cười nói cảm ơn: “Đa tạ Tứ phu nhân quan tâm, Lương Thần xấu hổ ko dám nhận, sao có thể để quý phủ và Tứ phu nhân quan tâm như vậy?”
Chính mình chẳng qua chỉ là giáo viên dạy kèm ở nhà và phiên dịch xã giao với người nước ngoài của phủ Đại Soái mà thôi, vị Tứ phu nhân này không phải đã quá khách khí rồi chứ?
Không dám từ chối phủ Đại Soái, công tác ở Khải Minh và “Tạp chí địa lý quốc gia” đành tạm gác lại đã. Có thể nói trên thực tế thời gian ở Đoàn phủ sẽ không dài, khả năng buổi tối được ở lại nơi này càng khó. Không thể ngờ được phủ Đại Soái lại dành riêng cho mình một viện, vị Tứ phu nhân này ân cần khẩn thiết, thái độ tốt đến mức làm cô cảm thấy được sủng mà sợ.
Nói trắng ra cô cũng chỉ là một nhân viên công tác bình thường mới vào phủ Đại Soái, làm sao lại nhận được đãi ngộ như vậy? Vốn không quen biết vị Tứ phu nhân phong thái yểu điệu này, sao bỗng cảm thấy như mình nghiễm nhiên trở thành khách quý của phủ Đại Soái?
“Tứ phu nhân, tôi chỉ là nhân viên phục vụ bình thường của quý phủ, hơn nữa nhà cũng cách đây không xa, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-vo-hien/2000823/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.