Giọng nói mềm mại bình tĩnh, không dùng nước hoa, chỉ có một mùi hương thơm ngát nhàn nhạt như có như không của phụ nữ, làm cho người không có hảo cảm với phụ nữ, vô cùng soi mói như Đoàn Dịch Kiệt cũng bất giác thả lỏng dựa vào lưng ghế.
Nhìn Hứa Lương Thần đã lỡ leo lên lưng cọp còn muốn giãy dụa, trong lòng Đoàn Dịch Kiệt không khỏi có chút buồn cười. Môi mỏng khẽ nhếch, theo bản năng liếc cô một cái. Đôi tay mềm yếu trắng như ngọc gần trong gang tấc, ngón tay dài mềm mại làm người ta muốn cầm lấy.
Sau một lúc yên lặng, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng trầm thấp của Đoàn Dịch Kiệt thản nhiên vang lên: “Sao vậy? Cơm của tôi làm cho Hứa tiểu thư khó nuốt xuống như vậy cơ à?”
Nói không chút khách khí, Hứa Lương Thần không muốn nịnh nọt nhưng cũng không muốn chọc phiền toái, vì thế cười nhẹ không đáp lời. Nhưng cô cũng biết đến nước này thì không thể cự tuyệt nữa rồi, vì thế cam chịu số phận không nói gì nữa.
Xe dừng trước cửa khách sạn Thiên Nga Trắng.
Đây là khách sạn cao cấp nhất Yến Châu, cộng thêm quán rượu Hồng Đồ Phủ một bữa đắt cắt cổ, là nơi chỉ có phú hào quyền quý mới có thể đặt chân vào.
Thật sự là công tử quý giới, một bữa cơm cũng phải đến nơi như thế này. Trong lòng Hứa Lương Thần oán thầm nhưng không thể không đi theo sau Đoàn Dịch Kiệt.
Hiển nhiên, đám người giàu có địa vị cao quý đến đây đa số đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-vo-hien/2000821/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.