Nam nhân đại trượng phu dám làm dám chịu, anh không định phủ nhận, vị nhị tiểu thư nhà họ Hứa này đã để lại cho mình ấn tượng thực đặc biệt, thậm chí có chút hấp dẫn, làm cho anh có một loại xúc động không muốn buông tay, nhưng đây là thích sao?
Đoàn Dịch Kiệt đứng thẳng, tay siết lại rồi lại buông ra, anh cau mày. Vị nhị tiểu thư này rõ ràng không thích mình? Như thế nào mới gọi là thích? Phụ nữ thế nào mới là thật lòng thích? Ngày xưa đám giai lệ danh viện gần như là dính vào, mỗi lần nhìn thấy nụ cười nịnh nọt hoặc là giả dối, chỉ cảm thấy chán ghét, bọn họ có tính là thích không? Thích cái gì đó phải cố gắng ra sức thực hiện và đoạt về tay thậm chí chiếm giữ, chính anh vẫn luôn cho là như vậy, chẳng lẽ phụ nữ không giống nhau?
Anh từ lúc chín tuổi bắt đầu theo quân, đọc sách cũng là thầy phụ thân đặc biệt mời đến, ở trong quân lữ hoàn thành nghiệp học. Quân đội đương nhiên không phải nơi nói chuyện yêu đương, ngoại trừ hành quân chính là đánh giặc, tất cả đều dùng báng súng để định đoạt, vũ lực để chinh phục. Chờ đối phương cam tâm tình nguyện nhận thua là chuyện không có khả năng, ai muốn ý cam tâm tình nguyện từ bỏ quyền thế của mình? Vì thế, chính anh cũng quen với việc để ý cái gì liền ra tay.
Dì Ba nói có lẽ rất hợp lý, trong khoảng thời gian này, cho dù dụ dỗ đe dọa, nhưng anh không thực sự làm tổn thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-vo-hien/2000808/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.