Trong căn nhà hoang đó không có lấy một bóng người. Cố Tĩnh Trạch cho người đi tìm xung quanh cũng không tìm được ai
" Có lẽ bọn chúng đã trốn đi nơi khác rồi. Ở đây còn dấu xe, bọn chúng xuống trung tâm thành phố rồi "
Cơ Lập Hàn nói, điều này càng khiến cho mọi người lo lắng thêm, Cố Tĩnh Trạch thì giờ như ngồi trên đống lửa. Anh lệnh cho đội trực thăng phía trên bay quan sát xem có chiếc xe nào đang di chuyển từ rừng xuống trung tâm thành phố hay không. Hạ Nghi liền lên tiếng
" Tôi đã nhìn thấy chiếc xe đó nên sẽ dễ nhận dạng hơn"
Ba người quay sang nhìn Hạ Nghi, nghe cô nói hợp lí anh liền cho một trực thăng đáp xuống để Hạ Nghi lên theo. Còn anh và Lập Hàn chạy khắp phố để tìm cô. Tức giận, lo lắng, sợ hãi hiện trên gương mặt anh, tay đập vào vô lăng liên hồi
" Tốt nhất em đừng xảy ra chuyện gì "
Sau tầm ba mươi phút tìm kiếm, Cố Tĩnh Trạch nhận được điện thoại từ thuộc hạ
" Chúng tôi đã tìm thấy chiếc xe đó, hiện tại nó ở nhà hoang bến cảng "
Anh nghe xong liền tức giận quăng điện thoại ra một bên, giậm hết ga nhanh nhất để tới đó. Trên đường có bao nhiêu đèn đỏ anh cũng vượt qua hết, xém gây tai nạn vài lần, nhưng hiện giờ anh không còn để tâm đến. Sau một hồi phóng nhanh vượt ẩu anh cũng đã tới khu nhà hoang đó. Kịp lúc Lập Hàn cũng tới theo. Tất cả thuộc hạ được lệnh bao vây hết khu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-cho-co-tong/930490/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.