Sau khi thư ký Lưu thông báo xuống các bộ phận thì mọi người lập tức chuẩn bị báo cáo nhanh nhất có thể. Tâm trí của họ hiện tại căng như dây đàn chỉ cần chạm nhẹ một tí là có thể đứt bất cứ lúc nào.
[…]
10’ trôi qua, mọi người hiện đang ở phòng họp, mặt ai ai cũng căng thẳng. Lần này họ không biết sẽ bị ăn hành bao lâu với ông sếp khó ở của mình. Lát sau anh bước vào ngồi lên chiếc ghế dành cho người có vị trí cao nhất trong tập đoàn là chủ tịch.
" Tại sao lợi nhuận tháng vừa rồi chỉ tăng 15% "
Lời nói anh thốt ra như muốn ăn tươi nuốt sống người ta, mọi người chỉ biết im lặng.
Đối với các công ty khác tăng 15% đã là việc đáng ăn mừng nhưng anh thù ngược lại
" Sao im lặng rồi? Hình như mọi người vẫn chê công việc mình ít thì phải ?"
" Khô…không phải đâu thưa boss" một nhân viên lấy hết can đảm ấp úng lên tiếng
" Vậy tại sao lợi nhuận lại tăng lên thấp như vậy?"
Mọi người chỉ biết đưa ánh mắt cầu cứu anh trợ lí đang đứng phía sau, cũng không muốn bị boss của mình hành, anh trợ lý mới mở miệng
" Boss à, tôi thấy mọi người cũng cố gắng lắm rồi anh đừng…" chưa kịp nói hết câu thì bị sếp chả mình chặn họng
" Tối nay cậu tăng ca cho tôi"
Ôi! vì muốn bảo vệ mình và mọi người mà sao giờ chỉ có mình anh chịu khổ, anh trợ lí chỉ biết kêu trời và khóc không ra nước mắt
" Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-cho-co-tong/930458/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.