Cố Nhan tự nuông chiều bản thân, uống ly nước ngọt có ga trong im lặng.
Sau khi trở về giường, cảm xúc của cô trong nháy mắt lắng xuống.
Cái giường này mà ngủ một mình hình như có hơi trống trải.
Cô vẫn quên đóng cửa sổ. Một trận gió đêm thổi qua, Cố Nhan bỗng nhiên nhớ tới buổi sáng hôm đó mở mắt ra nhìn thấy dáng vẻ yên tĩnh của Chu Quân Ngôn nằm bên cạnh cô.
Trong lúc ngủ mơ cô vòng tay ôm eo anh một cách vô thức, lúc tỉnh lại đầu liền dựa vào trên ngực anh. Trong lúc nhất thời cô đã quên mất rằng đây là kết quả cô bắt cóc anh và cho anh uống thuốc.
Thật ra đây cũng không phải là lần đầu tiên Cố Nhan cùng giường với người khác. Khi cô còn nhỏ, bà nội cùng bà ngoại đều phải dỗ cô ngủ, nhưng là cảm giác không giống nhau.
—— ——
Khi Cố Nhan mới vừa lên năm nhất, chính là thời kỳ hưng thịnh trong sự nghiệp của Cố Trung Lâm, mỗi ngày xã giao nhiều không đếm xuể.
Cuối cùng ông dùng tiền thuê bảo mẫu chăm sóc Cố Nhan cả ngày. Cho đến một lần khi ông đang ở bên ngoài lo chuyện làm ăn, ông nhận được một cuộc điện thoại từ bảo mẫu báo rằng Cố Nhan bị viêm dạ dày cấp tính và đã đưa đi bệnh viện truyền nước. Lúc này Cố Trung Lâm mới biết được là bảo mẫu thế mà lại dung túng Cố Nhan ăn mì tôm một tuần liền.
Sau khi bà nội của Cố Nhan biết được chuyện này đã rất tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-buoc-ban-trai-ngu-cung/2767504/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.