Nhìn thấy cành khô trước mặt sắp cháy hết, Cố Nhan chống tay muốn đứng dậy.
Chu Quân Ngôn kéo cô lại, đem nhánh cây bên cạnh mình đẩy tới đống lửa.
Cố Nhan nghiêng đầu nhìn anh: “Một lát nữa cháy hết rồi thì chúng ta nên làm gì đây?”
Chu Quân Ngôn nhắm mắt lại, không có biểu hiện gì.
“Đến lúc đó rồi tính.”
Bây giờ còn củi nên có thể sưởi, nhiệt độ trong hang động khá ấm, nhưng chờ một lát nữa hết củi sưởi có lẽ sẽ khá lạnh. Cố Nhan cởi áo choàng dài trên người xuống, miễn cưỡng khoác lên cho cả hai.
Cô nhích lại gần Chu Quân Ngôn một chút: “Anh mệt lắm sao?”
Chu Quân Ngôn đã mấy ngày rồi không nghỉ ngơi, thanh âm có chút khàn.
“Ừ.”
Cố Nhan do dự, mở miệng nói: “Em muốn ôm anh ngủ, người ta nói như vậy sẽ ấm hơn.”
Chu Quân Ngôn không nói gì, Cố Nhan cho rằng anh không chú ý tới mình. Đang chuẩn bị ôm anh, thì nhìn thấy anh đưa cánh tay phải ra cho cô, cô lập tức hiểu ý mà dựa vào trước ngực anh, hai tay ôm lấy eo anh rồi hài lòng nói:
“Người em rất ấm đúng không? Những người từng ngủ cùng em đều nói rằng em giống như một cái lò sưởi vào mùa đông lạnh giá vậy đó.”
Chu Quân Ngôn đang định ôm eo cô thì ngay lập tức dừng động tác lại, anh mở mắt ra, lạnh lùng nhìn ngọn lửa đang bập bùng trước mặt mình.
Anh đang chuẩn bị rút tay về, thì nghe được tiếng cô ngáp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-buoc-ban-trai-ngu-cung/2767466/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.