Edit: Tiểu Lạc + Beta: Oldie
Cố Nhan mệt mỏi ngủ thẳng một giấc tới trưa ngày hôm sau, màn cửa dày nặng che đi ánh sáng ngăn cách cô với thế giới bên ngoài. Cô thỉnh thoảng tỉnh dậy vài lần, rồi lại lăn ra ngủ tiếp.
Đến khi chiếc bụng vì đói mà biểu tình, cô mới miễn cưỡng ngồi dậy.
Cố Nhan lại mơ, thật ra cô chưa từng mơ như vậy.
Trong mơ, thân xác cô được Trần Trạch Húc mang đi khỏi bệnh viện, nhưng linh hồn cô thì vẫn đứng cách Chu Quân Ngôn chỉ vài bước chân.
Anh đứng yên nhìn theo bóng lưng bọn họ càng ngày càng xa, đôi mắt vô cảm trống rỗng.
“Về nhà thôi.” Chu Quân Ngôn nói.
Cố Nhan nhìn bóng dáng cô độc của anh, trong lòng chợt thấy đau đớn.
Nhưng anh không nhìn thấy cô, cũng không nghe thấy.
Qua một lúc lâu, cô thấy anh nhìn hướng bọn họ rời đi, nhẹ nhàng nói: “Cố Nhan.”
“Mình khiến anh ấy đau lòng sao?” Cô nghĩ.
Cố Nhan cầm di động, bàn tay lạnh lẽo nắm chặt lại.
Chạng vạng tối hôm trước, lúc Trần Trạch Húc đưa cô về, cô đã nói cho anh biết chuyện Cố Trung Lâm cố tình phá hoại chuyện tình cảm của cô, hi vọng anh không để tâm chuyện này.
Trần Trạch Húc hiểu rõ liền nói:
“Yên tâm đi, anh biết mình nên làm như thế nào. Em cũng nên nói rõ cho Cố tổng biết những suy nghĩ trong lòng mình, ông ấy rất lo lắng cho em.”
————
Cố Nhan ngủ thẳng giấc từ thứ tư tới thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-buoc-ban-trai-ngu-cung/2767393/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.